Tháng 6/2004, theo quy định, trường mẫu giáo tiến hành khám sức khỏe cho các em nhỏ, bác sĩ đã nhận ra các vấn đề về tinh thần ở Huyên Huyên.
“Vốn nghĩ là thần đồng, không ngờ lại mắc phải loại bệnh này…”.
Tháng 6/2004, đôi vợ chồng bàng hoàng khi nhìn thấy kết quả kiểm tra tình trạng của con gái, không thể chấp nhận sự thật này.
“Rõ ràng Huyên Huyên còn nhỏ và thông minh như vậy, làm sao con có thể mắc chứng tự kỷ? Tôi không thể để con đến bệnh viện tâm thần!”.
Người mẹ trẻ này tên là Đỗ Giai My, nhìn đứa con gái hai tuổi của mình không biết phải đối mặt với cuộc sống tương lai như thế nào.
Vậy cuối cùng hai vợ chồng đã đưa ra lựa chọn nào? Cô bé Huyên Huyên giờ ra sao?
Điều bất thường của cô bé thần đồng
“Chồng, anh có thấy Huyên Huyên hơi thụ động không?”.
Đỗ Giai My tâm sự với chồng Hạ Nguyệt Phong, con gái từ nhỏ đã thông minh hơn người, nhưng lớn lên, cô bé có gì đó không giống như những đứa trẻ khác.
Khi con được hơn một tuổi, hai vợ chồng cũng không để ý quá nhiều, chỉ mừng vì con gái có chỉ số thông minh cao, trí nhớ tốt, chỉ nghĩ con hơi chậm nói.
Đến hai tuổi vào mẫu giáo, những đứa trẻ cùng trang lứa khác rất hoạt bát, hướng ngoại, mới tập nói nhưng Huyên Huyên lại luôn im lặng, như thể sống trong thế giới của riêng mình, ít giao tiếp với thế giới bên ngoài.
Hạ Nguyệt Phong an ủi vợ: “Có thể các con có tính cách khác nhau, có đứa hướng nội có đứa hướng ngoại. Huyên Huyên thông minh đến mức có thể không chơi được với những đứa trẻ khác”.
Xem đây là sự an ủi, hai vợ chồng tạm gác lại lo lắng, nhưng họ không ngờ sóng gió ập đến ngay sau đó.
Tháng 6/2004, theo quy định, trường mẫu giáo tiến hành khám sức khỏe cho các em nhỏ, bác sĩ đã nhận ra các vấn đề về tinh thần ở Huyên Huyên.
Để tránh chẩn đoán sai, bác sĩ đặc biệt gọi kiểm tra Huyên Huyên một lần nữa, yêu cầu em ráp một ngôi nhà bằng các khối ghép.
Huyên Huyên đắm chìm vào thế giới của riêng mình với trò ghép hình ngôi nhà, bác sĩ lại cố gắng ngăn lại nhưng em dường như không thể nghe thấy gì, điều đó có nghĩa là hành vi của em rất cứng nhắc. Kiểm tra lại nhiều lần, kết quả đều tương tự, cũng cho thấy cô bé có trở ngại trong giao tiếp.
Theo đó, bác sĩ nghi ngờ Huyên Huyên mắc chứng tự kỷ bẩm sinh. Đỗ Gia Mỹ suy sụp ngay tại chỗ. Hạ Nguyệt Phong vẫn không bỏ cuộc, anh cẩn thận hỏi bác sĩ: “Con gái chúng tôi có trí nhớ cực kỳ tốt, có thể đọc và đếm rất giỏi, ngay cả giáo viên cũng khen con bé là thiên tài, làm sao có thể mắc bệnh tâm thần?”.
Bác sĩ nghe vậy không khỏi thở dài, kỳ thực đây là một loại “Hội chứng tự kỷ thiên tài” điển hình, một số trẻ sẽ có siêu năng lực tính toán, âm nhạc và trí nhớ, nhưng do não bộ có chướng ngại nên không thể hành xử như người bình thường.
Sau khi nghe bác sĩ tận tình giải thích, hai vợ chồng chỉ đành chấp nhận sự thật và cầu cứu các biện pháp “cứu con”. Bác sĩ đề nghị đưa Huyên Huyên đến chuyên khoa tâm thần để kiểm tra kỹ lưỡng, sau đó điều trị sớm mới mong con có hy vọng được sống bình thường.
Đỗ Giai My nghe thấy điều này thì tuyệt đối không muốn thừa nhận con “có bệnh tâm thần”! Cô bế con bỏ chạy, về nhà mẹ đẻ, ngồi khóc lớn: “Tại sao bi kịch này là xảy ra…”.
Khát vọng “chữa lành” con thiên tài tự kỷ
Năm 1996, Đỗ Giai My và Hạ Nguyệt Phong kết hôn, là cặp đôi tài giỏi đáng ngưỡng mộ trong mắt mọi người.
Không lâu sau đó, Hạ Nguyệt Phong đã trúng tuyển vào Đại học Bưu chính Viễn thông Bắc Kinh để lấy bằng Tiến sĩ, trong khi Đỗ Giai My đang chuẩn bị cho kỳ thi Tiến sĩ, đồng thời nộp đơn xin việc làm giáo viên tại Đại học Công nghệ Thông tin Bắc Kinh.
Hai vợ chồng cũng bắt đầu nghĩ đến việc có con, Đỗ Giai My tạm dừng việc luyện thi, không lâu sau đó, họ chào đón đứa con đầu lòng.
Nhưng không ai nghĩ rằng Đỗ Giai My, người rõ ràng là có sức khỏe tốt, lại phát hiện đứa trẻ đã mất trong lần khám thai. Sau ca phẫu thuật, Đỗ Giai My đã suy sụp một thời gian dài, Hạ Nguyệt Phong ở bên cạnh vợ, không ngừng an ủi.
Đỗ Giai My thầm cầu nguyện, hy vọng đứa con tiếp theo sẽ khỏe mạnh đến với hai vợ chồng. Không lâu sau, cô lại mang thai, chính là Huyên Huyên. Tháng 1/2002, đứa trẻ ra đời thuận lợi, mang lại niềm vui vô bờ bến cho gia đình hai bên.
Đỗ Giai Mỹ không yêu cầu quá nhiều ở con, chỉ mong con khỏe mạnh lớn khôn, cho nên khi thấy con chậm nói cũng không nôn nóng thúc ép.
Nhưng chẳng mấy chốc, sự bất thường của Huyên Huyên đã lộ rõ, đứa trẻ này “thông minh” khó có thể tưởng tượng được. Mỗi tối hai vợ chồng tan sở sẽ cùng bé nói chuyện, kể cho bé nghe vài câu chuyện. Trong quá trình này, họ phát hiện Huyên Huyên, mới hơn một tuổi, dường như có thể hiểu ý nghĩa của câu chuyện và nhớ các từ trên giấy.
Chẳng lẽ con mình là thần đồng? Hai vợ chồng không khỏi có suy nghĩ này trong đầu, dù sao IQ của họ cũng không thấp, có lẽ thật sự đã sinh ra một thiên tài.
Vì vậy, họ quyết định nuôi dạy con gái thật tốt, thường xuyên bắt con học thuộc lòng các loại kiến thức. Huyên Huyên mới hai tuổi đã có thể học thuộc “Tam tự kinh” và “Thiên tự văn”, trở thành thần đồng nổi tiếng khắp vùng.
Vì lý do công việc, hai vợ chồng không thể ở bên con gái suốt ngày nên đã gửi cô bé đến nhà trẻ. So với những đứa trẻ cùng trang lứa, trí nhớ siêu phàm của Huyên Huyên càng nổi trội hơn khiến cô giáo cũng phải kinh ngạc.
Chính vì vậy mà Đỗ Giai My không thể chấp nhận cú sốc này, cô muốn mang con gái đi trốn. Nhưng trong thâm tâm cô biết chuyện này không thể tránh khỏi, được sự động viên của mẹ và chồng, cuối cùng cô cũng có dũng khí đối mặt với tất cả nên cùng chồng đưa con đến bệnh viện tâm thần khám.
Quả nhiên, Huyên Huyên thật sự mắc bệnh tâm lý, với những phương pháp điều trị hiện tại thì cơ hội chữa khỏi gần như không có, chỉ còn một tia hy vọng rất nhỏ là có thể duy trì cuộc sống bình thường.
Nghe theo lời khuyên điều trị của bác sĩ, hai vợ chồng cùng con gái trở về nhà. Cả hai bắt đầu thu thập các trường hợp cùng phương pháp điều trị khác nhau trong và ngoài nước, dùng vốn tri thức họ có sẵn và thề sẽ trở thành “chuyên gia” về bệnh tự kỷ.
Tình thương làm nên kỳ tích
Đỗ Giai My kiên quyết từ bỏ kế hoạch ban đầu là tham gia kỳ thi tiến sĩ, Hạ Nguyệt Phong cũng từ bỏ vị trí công ty tư nhân được trả lương cao để làm việc trong một công ty nhà nước.
Căn cứ vào tình trạng của con gái, họ tập cho con rất nhiều bài tập phục hồi chức năng, với sự kiên trì và chăm chỉ như vậy, Huyên Huyên bắt đầu thay đổi từ từ.
Sau khi lớn lên, các triệu chứng tự kỷ của Huyên Huyên đặc biệt rõ ràng, cô bé không thể chủ động giao tiếp với mọi người, thậm chí không muốn giao tiếp bằng mắt, hiếm khi quan tâm đến mọi thứ và sống như một cái máy.
Nhưng dưới sự đồng hành và huấn luyện của cha mẹ, thỉnh thoảng Huyên Huyên sẽ chủ động nói ra một số yêu cầu, những thay đổi nhỏ nhặt này khiến Đỗ Giai My vui mừng phát khóc.
Kéo dài trong nhiều năm, Huyên Huyên không chỉ thành công vào được một trường cấp hai trọng điểm mà còn bắt đầu phát triển những sở thích, chẳng hạn như hát và chơi piano.
Mặc dù con gái trông không khác gì người bình thường, nhưng trạng thái ổn định của con có thể bị phát vỡ bất kỳ lúc nào, vì vậy Đỗ Giai My chưa bao giờ dám thả lỏng việc tập luyện cho con.
Nhưng điều khiến hai vợ chồng lo lắng là cuối cùng họ sẽ già đi, lúc đó Huyên Huyên chỉ có một mình, nếu bệnh nặng hơn thì ai sẽ giúp đỡ?
Sau nhiều lần cân nhắc, họ quyết định sinh thêm một đứa con nữa để dù họ có ra đi, Huyên Huyên cũng không cô đơn. Thế là con gái út Doanh Doanh ra đời, may mắn hơn nữa là Doanh Doanh là một cô bé rất khỏe mạnh.
Điều khiến họ ngạc nhiên hơn nữa là Huyên Huyên rất thích em gái, mặc dù không giao tiếp, nhưng cô bé thường đi theo em, sẽ chủ động chơi với em gái khi tâm trạng tốt.
Năm 2018, Huyên Huyên trúng tuyển vào một trường đại học trọng điểm, với sự giúp đỡ của cha mẹ, cuối cùng cô cũng có thể có một cuộc sống bình thường và tương lai rộng mở, nhờ vậy mà cả nhà tràn ngập tiếng cười, nỗi đau cuối cùng cũng qua đi.
Sau nhiều năm học tập và thực hành, Đỗ Giai My từ lâu đã phát hiện ra rằng xung quanh mình có rất nhiều gia đình có trải nghiệm tương tự, vì vậy cô tiếp tục chia sẻ kinh nghiệm thành công của mình lên mạng, với hy vọng có thể giúp đỡ những bậc cha mẹ và trẻ em đang gặp phải vấn đề như mình.
Do đó, ngày càng có nhiều phụ huynh tìm đến Đỗ Giai My, lúc đầu còn lo lắng sẽ không thể tập trung cho Huyên Huyên vì cô đã giúp đỡ quá nhiều người, nhưng sau khi nhìn thấy những tin nhắn cầu cứu, cuối cùng cô cũng mềm lòng.
“Tôi đã từng rất bất lực và tuyệt vọng, chỉ mong có người giúp mình, tại sao bây giờ tôi không thể giúp người khác?”.
Đỗ Giai My đã thảo luận với chồng rất lâu và sau khi xác định rằng tình trạng của Huyên Huyên cũng đã ổn định, cô bắt đầu thành lập một tổ chức giúp đỡ bệnh nhân tự kỷ và giúp những đứa trẻ này được đào tạo phục hồi chức năng.
Nhưng chỉ một mình cô sao có thể làm xuể?
Đỗ Giai My đã thuê một số giáo viên bằng tiền của mình, nhưng khi đối mặt với những đứa trẻ mắc chứng tự kỷ này, họ thường bỏ cuộc sau một thời gian dài.
Thấy rằng tổ chức này không thể tiếp tục duy trì, một số phụ huynh đã chủ động đứng ra, không thể để Đỗ Giai My một thân một mình chèo chống. Cứ như vậy, cơ sở giáo dục dần có được chỗ đứng vững chắc.
“Có người từng khuyên tôi từ bỏ Huyên Huyên. Tôi không bỏ cuộc. Tôi vẫn kiên trì. Sau này cũng vậy. Chỉ cần có trẻ tự kỷ cần tôi, tôi sẽ giúp chúng có cuộc sống bình thường”, Đỗ Giai My nói.
Theo Trung Hạ (Phụ Nữ Số)